Giấc Mơ Về Ngôi Trường Thời Thơ Ấu

Giấc Mơ Về Ngôi Trường Thời Thơ Ấu

🔮 Giải Mộngteresa2025-05-26 22:59:09734A+A-

Chiếc đồng hồ điểm 3 giờ sáng, tôi chợt tỉnh giấc với hơi thở gấp gáp và trán ướt đẫm mồ hôi. Giấc mơ về dãy hành lang cũ kỹ nhuốm màu rêu phong vẫn in hằn trong tâm trí, nơi tiếng cười giòn tan của lũ bạn cùng lớp vang lên như bản nhạc chưa bao giờ tắt.

Giấc Mơ Về Ngôi Trường Thời Thơ Ấu

Trong mơ, tôi thấy mình mặc bộ đồng phục trắng xóa đã sờn vai, chân chạy lên những bậc thang gỗ cót két dẫn đến phòng học 6A. Mùi phấn viết hòa với hương hoa sữa từ sân trường len lỏi qua khe cửa sổ, đánh thức ký ức về buổi sáng mùa thu năm nào. Bàn tay tôi lướt nhẹ trên mặt bàn gỗ đầy vết khắc, nơi dòng chữ "Hạnh + Minh 4ever" vẫn còn nguyên vẹn như lời thề non hẹn biển thuở mười lăm.

Góc lớp bỗng vang lên tiếng đàn organ lạc nhịp. Thầy Hiệu trưởng tóc bạc phơ đang dạo bản "Những bông hoa trong vườn Bác" bằng chiếc đàn cũ kỹ màu xanh lá. Đôi mắt người nhắm nghiền, những ngón tay gầy guộc nhảy múa trên phím đàn như thể cả thế giới chỉ còn lại thanh âm này. Chợt có tiếng chuông reo vang dội khiến cả lớp đứng bật dậy, nhưng kỳ lạ thay, không ai bước ra khỏi cửa.

Giấc mơ chuyển cảnh đột ngột khi tôi phát hiện chiếc hộp thiếc bí ẩn dưới chân bảng đen. Trong đó chứa tập thư tay viết dở dang với nét chữ nghiêng nghiêng quen thuộc: "Ngày mai cậu chuyển trường rồi, mình làm hòa nhé?" Ký ức ùa về như thác lũ - đó chính là buổi chiều Minh và tôi cãi nhau chỉ vì tranh giành cục tẩy hình chú gấu.

Bỗng nhiên, khung cảnh lớp học bắt đầu nhòe đi trong màn sương trắng đục. Tôi hoảng hốt chạy về phía dãy tủ giày cũ, nơi chúng tôi từng vẽ những hình trái tim bằng phấn màu. Những chiếc áo khoác đồng phục treo lủng lẳng bỗng biến thành đàn bướm trắng, bay lượn thành vòng tròn quanh gốc phượng già ngoài sân.

Khi tỉnh giấc, tôi vẫn cảm nhận rõ mùi mực tím trong chiếc bút máy Hồng Hà cũ kỹ. Tay phải vô thức nắm chặt như đang cầm viên phấn viết dòng chữ cuối cùng lên bảng: "Ai cũng xứng đáng có cơ hội sửa sai." Câu nói mà cô giáo chủ nhiệm đã viết tặng lớp trong buổi học cuối năm.

Giấc mơ kỳ lạ ấy khiến tôi lục tìm lại chiếc hộp kỷ vật cấp 2. Dưới lớp ảnh phong cảnh mờ nhòa là tấm thiệp ép hoa phượng khô, mặt sau có dòng chữ nguệch ngoạc: "Thứ lỗi cho trò giỏi nhất lớp nhưng dở tệ trong việc giữ lời hứa." Ký tên Minh - người bạn năm xưa đã theo gia đình sang Đức từ mười tám năm trước.

Trời gần sáng, tôi ngồi bật dậy mở máy tính. Ngón tay run run gõ tên trường cũ vào thanh tìm kiếm. Hình ảnh ngôi trường mới xây khang trang hiện ra, nhưng đâu đó vẫn thấp thoáng bóng dáng gốc phượng già trong góc hình. Một ý nghĩ chợt lóe lên: phải chăng những giấc mơ là cách trái tim sửa lại sai lầm mà lý trí đã bỏ quên?

Bình minh lên, tôi quyết định gửi tin nhắn đầu tiên sau hai thập kỷ ngắt liên lạc: "Cậu còn giữ cục tẩy hình gấu không? Mình vừa mua được cái mới, muốn gửi tặng cậu..." Dòng tin chưa kịp gửi đi thì điện thoại đổ chuông. Giọng nói phương xa vang lên đầy xúc động: "Tao vừa mơ thấy cái bàn học ngày xưa, mày tin được không?"

Khoảnh khắc ấy, tôi chợt hiểu ra sức mạnh kỳ diệu của những giấc mơ đi học. Chúng không đơn thuần là mảnh ghép ký ức, mà còn là cây cầu vô hình nối liền những tâm hồn tưởng chừng đã lạc mất nhau. Và đôi khi, để tìm lại phiên bản tốt nhất của chính mình, ta phải dũng cảm quay về nơi bắt đầu.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Tử Vi Số, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps