Giấc Mơ Trường Cũ Và Những Kỷ Niệm Khó Quên

Giấc Mơ Trường Cũ Và Những Kỷ Niệm Khó Quên

🔮 Giải Mộnggrace2025-06-02 20:58:31279A+A-

Chiếc chuông trường vang lên từ xa khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Trong khoảnh khắc lơ mơ ấy, bàn tay vẫn còn cảm nhận được độ mát lạnh của mặt gỗ phủ lớp sơn bong tróc. Tôi chợt nhận ra mình đang ngồi ở dãy bàn thứ ba lớp 9A - nơi tôi từng dán sticker hình Pikachu lên góc bàn năm 15 tuổi.

Giấc Mơ Trường Cũ Và Những Kỷ Niệm Khó Quên

Bức tường phía trước hiện lên rõ nét với dòng chữ "Thi tốt nghiệp còn 27 ngày" được giáo viên chủ nhiệm viết bằng phấn màu đỏ. Tiếng lá bàng rơi xào xạc ngoài cửa sổ hòa cùng tiếng cười giòn tan của nhóm bạn cùng bàn. Linh - cô bạn thân năm nào - đang lén lấy viên phấn trắng vẽ nguệch ngoạc lên lưng áo khoác Nam, cậu bạn lớp trưởng nghiêm túc lúc nào cũng mặc áo sơ mi trắng tinh.

Trong giấc mơ kỳ lạ này, mọi chi tiết hiện lên sắc nét đến từng sợi tóc. Tôi thấy rõ vệt mực xanh loang lổ trên tay áo do chiếc bút máy cũ kỹ bị rò rỉ. Mùi hương hoa sữa từ cây cổ thụ trong sân trường thoang thoảng len lỏi qua khe cửa. Đôi chân tự động bước về phía tủ đồng phục cuối lớp, nơi chiếc khăn quàng đỏ của tôi vẫn còn treo lệch góc như thói quen vội vàng mỗi buổi tan học.

Giữa không khí hỗn loạn của giờ ra chơi, tôi bỗng nghe thấy giọng nói trầm ấm quen thuộc: "Em làm bài tập số 15 trang 82 chưa?". Thầy Hiệu trưởng đứng ngay cửa lớp với nụ cười hiền hậu, tay cầm chiếc cặp da đã bạc màu. Ký ức ùa về như thác đổ - đó là người đã dạy tôi bài học về lòng kiên nhẫn qua những lần sửa đi sửa lại bài văn nghị luận.

Chiếc đồng hồ treo tường kêu "tích tắc" đều đặn khiến tôi chợt nhớ đến trận đấu bóng chuyền năm cuối cấp. Hình ảnh quả bóng trắng xanh vút qua lưới in hằn trong tâm trí, cùng tiếng reo hò vang dội của cả khán đài. Trong giấc mơ, tôi thấy rõ cả giọt mồ hôi lấm tấm trên gương mặt các thành viên đội tuyển, mùi bụi sân xi măng hăng hắc và cảm giác nóng rát ở lòng bàn tay khi đỡ bóng.

Bất chợt khung cảnh chuyển sang buổi lễ chia tay. Những cánh phượng đỏ rực như lửa nhuộm thẫm cả sân trường. Tôi thấy mình đang đứng run run trên bục phát biểu, tay nắm chặt tờ giấy nhàu nát viết đầy những dòng cảm xúc dở dang. Giọt nước mắt của Hương - cô bạn nhút nhát nhất lớp - rơi xuống trang lưu bút còn thơm mùi mực mới.

Khi tiếng chuông báo thức vang lên, tôi chợt giật mình tỉnh giấc. Tay phải vẫn đang nắm chặt như thể muốn giữ lại khoảnh khắc cuối cùng trong mơ. Căn phòng hiện tại ngập tràn ánh nắng ban mai, nhưng lòng tôi vẫn lưu luyến cái không khí mát rượi dưới tán bằng lăng tím ngắt trong sân trường cũ.

Giấc mơ ấy khiến tôi nhận ra điều kỳ diệu của ký ức tuổi học trò. Dù thời gian có phủ lên mọi thứ lớp bụi mờ, những khoảnh khắc chân thật nhất vẫn tồn tại nguyên vẹn trong tiềm thức. Có lẽ trái tim ta luôn biết cách lưu giữ những mảnh ghép đẹp đẽ nhất, để mỗi khi nhắm mắt lại, cả thế giới ngày xưa lại sống động đến từng hơi thở.

Tôi mở điện thoại tìm số của Linh sau bao năm mất liên lạc. Ngón tay lướt qua dòng trạng thái "Nhớ về dãy bàn cuối lớp 9A" mà cô bạn vừa đăng tối qua. Nụ cười nở trên môi khi nhận ra đôi khi, những giấc mơ không đơn thuần chỉ là ảo ảnh...

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Tử Vi Số, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps