Giấc Mơ Kỳ Lạ Trong Hành Lang Trường Học Cũ

Giấc Mơ Kỳ Lạ Trong Hành Lang Trường Học Cũ

🔮 Giải Mộngsetlla2025-06-12 4:58:14220A+A-

Chiếc đồng hồ treo tường kêu "tích tắc" đều đặn trong căn phòng tối. Tôi đứng giữa hành lang dài hun hút của ngôi trường cấp ba xưa, nơi những bức tranh cổ động vẫn còn nguyên màu đỏ sẫm trên tường. Không một bóng người, chỉ có tiếng gió rít qua khe cửa sổ vỡ. Bàn chân tự động di chuyển về phía lớp 12A1 - căn phòng nằm cuối dãy nhà ba tầng đã bị phá dỡ từ mười năm trước.

Giấc Mơ Kỳ Lạ Trong Hành Lang Trường Học Cũ

Cánh cửa gỗ sơn xanh rệu rạo mở ra. Những dãy bàn gỗ xếp ngay ngắn hiện lên nhưng đều phủ đầy bụi. Tôi giật mình khi thấy chiếc bảng đen phía trước dần hiện lên dòng chữ phấn trắng: "Em còn nợ bài tập số 15". Đúng câu nói quen thuộc của thầy dạy Toán năm nào, người đã mất vì tai nạn giao thông ngay trước ngày chúng tôi tốt nghiệp.

Đột nhiên tiếng chuông reo vang khắp các dãy nhà. Từng nhóm học sinh áo trắng ùa ra hành lang, nhưng khuôn mặt nào cũng mờ nhòa như bị xóa nét. Một bàn tay lạnh toát chạm vào vai khiến tôi quay phắt lại. Cô bé tóc đuôi gà mặc váy đồng phục cười khẽ: "Sao trễ giờ thế? Cả lớp đang chờ cậu thuyết trình mà". Giọng nói ấy quá đỗi quen thuộc - chính là bạn thân năm ấy, người đã chuyển trường đột ngột mà không lời từ biệt.

Theo chân cô ấy bước vào phòng học 12A1 mới toanh, tôi sững sờ nhận ra tất cả đều nguyên vẹn như buổi sáng định mệnh năm 17 tuổi. Chiếc quạt trần màu xanh lá vẫn kêu cót két, tờ lịch treo tường dừng ở ngày 15/3/2012. Trên bục giảng, thầy Hiếu đang viết nửa bảng phương trình vi phân, chiếc áo sơ mi trắng đã ngả màu vàng nhạt.

"Em lên giải bài này đi". Thầy quay lại nhìn tôi bằng đôi mắt sâu hoắm. Khi bàn tay run run cầm viên phấn, cả lớp học bỗng rung lên dữ dội. Những con số trên bảng đen bắt đầu nhỏ giọt thành chất lỏng đen sánh, tràn xuống nền gạch hoa. Tiếng cười khúc khích vang lên từ phía cuối lớp, nơi chiếc bàn cuối cùng luôn bị bỏ trống vì lời đồn ma ám.

Tôi lao ra hành lang nhưng cầu thang đã biến mất. Dãy cửa sổ lúc này chỉ là những ô vuông đen ngòm. Từ phòng học vang lên tiếng gõ bảng liên hồi, mỗi nhịp lại có thêm một bóng người áo trắng hiện ra dọc lối đi. Hơi thở gấp gáp, tôi đẩy cửa phòng vệ sinh cuối hành lang - nơi duy nhất chưa từng bước vào suốt thời đi học.

Chiếc gương vỡ thành bảy mảnh phản chiếu bảy phiên bản của chính tôi ở các độ tuổi khác nhau. Mùi ẩm mốc hòa lẫn mùi máu tươi. Trên tường đầy những dòng chữ viết vội bằng son đỏ: "Đừng quên", "Ngày mai thi rồi", "Tao ghét cái trường này"... Tiếng chuông reo lần thứ bảy, cả tòa nhà bắt đầu sụp xuống từng mảng như tờ giấy vò nát.

Tỉnh dậy trong mồ hôi lạnh, tay vẫn nắm chặt chiếc bút bi cũ kỹ có khắc dòng chữ "12A1 2011-2012". Trên bàn làm việc, tập tài liệu dự án deadline sáng nay đầy những công thức toán học xếp lộn xộn. Đồng hồ điểm 3 giờ sáng - đúng khoảnh khắc cách đây mười năm khi tôi thức trắng ôn bài cho kỳ thi đại học.

Giấc mơ kỳ lạ ấy khiến tôi phải lục tìm lại chiếc hộp kỷ vật tuổi học trò. Dưới đáy hộp, tấm ảnh chụp lớp phủ đầy bụi tiết lộ điều kinh ngạc: góc phải tấm hình có vệt trắng hình bàn tay - vị trí chính xác nơi tôi đã đứng trong mơ. Lật mặt sau tấm ảnh, dòng chữ nguệch ngoạc bằng mực đỏ: "Cậu còn thiếu câu trả lời".

Ký ức ùa về như thác đổ. Đêm trước ngày thi đại học, tôi đã vô tình làm rơi bài giải cuối cùng thầy Hiếu giao vào đúng bài tập số 15 - thứ đã biến mất không lý do trong cặp sách. Có lẽ giấc mơ chính là lời nhắn từ quá khứ, hay là tiếng nói từ chính lương tâm chưa thôi day dứt? Tôi mở laptop, tìm kiếm tài liệu ôn thi cũ, lần này sẽ hoàn thành nốt những phương trình dang dở...

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Tử Vi Số, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps